Trong triết học hiện đại, chủ nghĩa hiện sinh nhấn mạnh rằng con người không được xác định bởi những kết quả cố định, mà bởi quá trình tự kiến tạo thông qua hành động và lựa chọn. Sartre cho rằng “tồn tại có trước bản chất”: con người không có một bản chất sẵn có, mà phải không ngừng tạo lập nó qua thực hành sống. Tuy nhiên, trong xã hội duy lý – công nghiệp, nơi hiệu suất và thành tích trở thành thước đo giá trị, con người bị kéo vào trạng thái “tha hóa”, nhìn bản thân như công cụ đạt kết quả hơn là một chủ thể tự do. Bám chấp vào kết quả, vì vậy, là sự đồng hóa bản thân với những sản phẩm của hành động, và đánh mất tính vô hạn của sự sống người.Tôn giáo, đặc biệt là Phật giáo, đưa ra một phản tỉnh sâu sắc với quan niệm về vô thường và vô ngã. Kinh Kim Cang khẳng định “ưng vô sở trụ nhi sinh kỳ tâm”: tâm thức nếu trụ vào bất kỳ đối tượng nào – kể cả kết quả tốt đẹp – đều dẫn đến trói buộc. Kết quả là ảo tượng của tính thường hằng, trong khi mọi pháp đều sinh...
🔒 Đọc tiếp
Vui lòng đăng nhập để truy cập toàn bộ nội dung và tải tài liệu đính kèm.