Có một người nhân viên rất tham vọng, chọn làm việc cho một công ty trả lương cao và tên tuổi. Sau vòng hồ sơ và vài cuộc phỏng vấn, anh được nhận vào vị trí nhân viên. Vào được rồi, anh nhắm tới vị trí giám sát – quyền lực hơn và lương cao hơn. Vì thế, anh làm hết mọi việc được giao. Anh đi làm sớm, ở lại muộn để ông chủ thấy mình làm việc nhiều cỡ nào.
Sau 5 năm, vị trí giám sát bị bỏ trống. Nhưng anh không phải là người được chọn lên thay thế, mà là một nhân viên khác mới vào công ty nửa năm. Anh rất tức giận, đến gặp giám đốc và yêu cầu được giải thích.
Ông chủ nói: “Trước khi trả lời câu hỏi của cậu, cậu có thể làm một việc giúp tôi không?”
“Được ạ”, anh nhân viên đáp.
“Cậu có thể ra cửa hàng mua giúp tôi vài quả cam không? Vợ tôi đang cần”
Anh nhân viên đồng ý và đi ra ngoài. Khi anh quay về, ông chủ hỏi: “Anh mua loại nào đấy?”
“Tôi không biết”, anh trả lời, “Ông chỉ nói mua cam thôi mà”.
“Thế chúng giá bao nhiêu”, ông hỏi tiếp
“Tôi cũng không chắc lắm. Ông đưa tôi 30 USD. Đây là hóa đơn và cả tiền thừa nữa”, anh nói.
“Cám ơn cậu. Giờ cậu cứ ngồi đây và quan sát nhé”, ông chủ đáp.
Sau đó, ông gọi người nhân viên mới được thăng chức vào và đề nghị làm việc tương tự. Anh nhân viên cũng đồng ý và tới cửa hàng.
Khi anh này quay lại, ông chủ hỏi: “Anh mua cam gì thế?”
“Ồ, cửa hàng có nhiều loại lắm”, anh nhân viên đáp, “Có cam Naven, cam Valencia, cam đỏ và nhiều loại khác nữa. Tôi không biết mua loại nào. Nhưng tôi nhớ ông nói vợ ông cần mua. Nên tôi đã gọi cho bà ấy. Bà ấy nói sắp có tiệc nên muốn làm nước cam. Thế là tôi hỏi chủ cửa hàng loại nào nước cam ngon nhất. Ông ấy nói là Valencia, vì nó ngọt. Thế là tôi mua loại đó. Trên đường về công ty, tôi ghé qua nhà ông để đưa đồ. Vợ ông đã rất vui”.
“Thế chúng giá bao nhiêu?”, ông chủ hỏi?
“Đó lại là vấn đề khác”, anh nhân viên đáp, “Khi đó, tôi không biết nên mua bao nhiêu. Nên tôi lại gọi cho vợ ông hỏi xem bà ấy có bao nhiêu khách. Bà ấy nói là 20. Thế là tôi hỏi chủ cửa hàng làm nước cam cho 20 người thì cần mua bao nhiêu. Kết quả là nhiều lắm. Rồi tôi hỏi mua nhiều thế có được giảm giá không, ông ấy đồng ý. Số cam này bình thường có giá 75 cent, nhưng tôi chỉ phải trả 50 cent thôi. Đây là hóa đơn và tiền thừa của ông”.
Ông chủ cười nói: “Được rồi, cảm ơn cậu. Cậu có thể đi”
Rồi ông nhìn sang anh nhân viên đằng sau. Anh đứng dậy, nói: “Tôi hiểu ý ông rồi”, và chán nản bước ra khỏi phòng.
Trong câu chuyện, cả hai đều nhận được yêu cầu như nhau. Bạn có thể nói người thứ hai làm việc hiệu quả hơn, hoặc chú trọng chi tiết hơn. Nhưng sự khác biệt quan trọng nhất là mục tiêu của họ. Người đầu tiên có động cơ là tiền bạc, địa vị và quyền lực. Còn người thứ hai chỉ đơn giản là làm ông chủ hài lòng và muốn trở thành nhân viên tốt nhất có thể. Kết quả có thể thấy rất rõ ràng.
Ai cũng có thể trở thành nhân viên tuyệt vời, nếu đó là mục đích thực sự của họ. Việc này phải xuất phát từ bên trong, chứ không phải từ các tác nhân bên ngoài như tiền bạc hay địa vị. Khi đó, họ sẽ làm hết sức có thể. Những nhân viên tuyệt vời sẵn sàng tập trung giúp người khác thành công hơn. Họ nhận trách nhiệm về những việc làm và sai lầm của mình. Từ đó, họ có được niềm tin và sự tôn trọng của các đồng nghiệp khác.
Cách tốt nhất để có điều mình muốn là giúp người khác đạt được thứ họ cần. Bằng việc giúp ông chủ trở nên thành công hơn, bạn cũng sẽ giúp mình tiến xa hơn. Đó là những gì một nhân viên tuyệt vời làm.
DienDan.Edu.Vn Cám ơn bạn đã quan tâm và rất vui vì bài viết đã đem lại thông tin hữu ích cho bạn.DienDan.Edu.Vn! là một website với tiêu chí chia sẻ thông tin,... Bạn có thể nhận xét, bổ sung hay yêu cầu hướng dẫn liên quan đến bài viết. Vậy nên đề nghị các bạn cũng không quảng cáo trong comment này ngoại trừ trong chính phần tên của bạn.Cám ơn.