Các điều luật khá chặt chẽ, nhưng các lỗ hổng vẫn còn. Rủi ro lệch hạn là một trường hợp điển hình vì nó tùy thuộc vào kỷ luật của những người tham gia tài chính và không gây ra chi phí vốn nào. Hơn nữa, phạm vi của các quy định không bao phủ toàn bộ ngành công nghiệp! Một trường hợp khác là những quỹ phòng hộ (hedge fund). Chúng sử dụng những kỹ thuật trao đổi độc quyền để tăng lợi nhuận, tạo ra một nguồn lợi khác thay vì từ đẩu tư vào chứng khoán. Họ sử dụng những kỹ thuật như đánh cược về sự hội tụ của các chỉ số thị trường ở các vùng khác nhau, giá cổ phiếu, hay đánh cược sự kiện ví dụ kết quả bầu cử hay sáp nhập.
Sự sáng tạo là vô bờ bên. Những quy định sẽ khiên cho những chiên lược độc quyền của họ bị lộ ra ngoài, làm mất đi giá trị của quỹ phòng hộ. Quản lý quỹ phòng hộ phụ thuộc vào kỷ luật thay vì những quy định nghiêm ngặt như đối với quỹ tương hỗ. Hơn nữa, các quỹ có thế dùng đòn bẩy (sử dụng vốn từ vay nợ), dùng tài sản làm thế chấp. Một hiệu áng nối tiếng của vốn từ vay nọ là trong những điêu kiện không thuận lợi, nó tăng lợi nhuận cho nhà đầu tư và những nhà quản lý quỹ. Điểu này sẽ không sao trừ việc các quỹ phụ thuộc rất nhiều vào tính thanh khoản thị trường và rủi ro lệch hạn để tăng lợi nhuận. Các quỹ phòng hộ khiến cho cuộc khủng hoảng tồi tệ hơn do những luật lệ ứng với vốn từ thế chấp và rủi ro lệch hạn.
Một số những đối tượng khác cũng phải tuân theo một “quy tắc ứng xử” của thị trường. Một ví dụ minh họa là những cơ quan xếp hạng. Mô hình kinh doanh của các ca quan xếp hạng là chi đinh xếp hạng uy tín tín dụng để phục vụ những nhà đẩu tư. Bởi vì họ giúp những người phát hành trái phiêu có vốn, họ được người phát hành trả tiến. Kỷ luật có thể đủ mạnh đề áp đặt nhũng quy định bởi vì danh tiếng của các cơ quan này phụ thuộc vào hoạt động của họ. ít nhất đây cũng là cách nhìn phố biến, bởi vì không 06 ai quy định những cơ quan xếp hạng tín đụng. Nhưng khi vai trò của những cơ quan này trong việc theo dõi rủi ro đã bị phê phán nặng nề thì mọi người bắt đẩu nhận ra việc tự quy định là không thích hợp, và mô hình “người phát hành trái phiêu trả ti&i” sẽ gây ra những mầu thuẫn lợi ích cho các cơ quan này. ,
Cuộc tranh luận về luật trước cuộc khủng hoảng tập trung vào việc 80 sánh sự hữu hiệu của kỷ luật 90 với những quy định áp dụng cho các công ty tài chính. Kể từ cuộc khủng hoảng, rõ ràng luật pháp không chi phụ thuộc vào kỷ luật hay quy tắc ứng xử được nữa. Những tài liệu chính thức chi ra thiêu sót của những quy định hiện hành và tất cả đều khuyến cáo rằng những quy định phải nhất quán và được tăng cường. Sự đối lập này rất đáng chú ý. Mở rộng phạm vi của luật và xác định tính nghiêm khắc của chúng đã trỏ thành một vấn đề nóng bỏng.
DienDan.Edu.Vn Cám ơn bạn đã quan tâm và rất vui vì bài viết đã đem lại thông tin hữu ích cho bạn.DienDan.Edu.Vn! là một website với tiêu chí chia sẻ thông tin,... Bạn có thể nhận xét, bổ sung hay yêu cầu hướng dẫn liên quan đến bài viết. Vậy nên đề nghị các bạn cũng không quảng cáo trong comment này ngoại trừ trong chính phần tên của bạn.Cám ơn.